XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 28

 Mèo giật mình hoảng hốt khi nghe những tiếng ho liên tục từ cha. Kenty cũng bật dậy và chạy vào, kéo Mèo qua 1 bên, cậu ấy đỡ cha con bé ngồi dậy.

 -Bác có sao không ạ ?

 Cha Mèo cũng không nói nổi, Mèo hốt hoảng chẳng biết phải làm gì, chỉ đứng đờ ra đấy cho đến khi Kenty bảo là mau gọi bác sĩ.

 -Bác, … bác ho ra máu …

 Kenty hốt hoảng và cố ngăn những cơn ho đấy nhưng càng cố vuốt thì lại càng ho. Tay của cậu ấy đầy máu khi cha Mèo vô tình đụng trúng cậu ấy.

 Bác sĩ đến …

 ________

 _____

 __

 _ 08:00 PM…

 Lễ lớn ở nhà thờ kết thúc muộn. Dòng người đi dự thánh lễ ra về dần và nó phụ các gì dọn dẹp nhà thờ. Chút nữa có tiệc mừng, chào đón cha xứ mới về nhà thờ, cũng quá lâu các seur không tổ chức tiệc lớn thế này. Có lẽ sau đợt đi xa giúp đỡ người dân ở đó, đây cũng là bữa tiệc để đánh dấu chuyến đi xa đầu tiên, giúp đỡ được rất nhiều người.

 Nó loay hoay tuy không giúp được gì nhiều nhưng cũng “không” gây nên thiệt hại gì nặng nề, chỉ mới làm vỡ chồng chén khi nhắm mắt nhắm mũi không nhìn thấy sợi dây xích dưới nền. Cũng nhờ vậy mà các dì bảo nó là nên đi lau dọn bàn thờ. Không vỡ chén thì bây giờ lại làm vỡ bình hoa. Cho đến khi tiệc sắp bắt đầu, nó không còn được giao nhiệm vụ gì ngoài việc chờ cha xứ mới đến và mở cổng đóng cổng. May là cánh cổng không bị rớt ra, haha.

 Buổi tiệc diễn ra nhanh chóng, các dì và cha vừa ăn tiệc vừa bàn về việc sẽ chuẩn bị đi 1 chuyến sang những nước lân cận. Thứ nhất là để xin viện trợ từ các nhà thờ mà cha xứ mới đến có quen biết, thứ 2 là để các dì có dịp được dự thánh lễ bên những nước ấy để xem và hoàn thiện hơn về việc tổ chức những buổi lễ lớn.

 Nó không hiểu gì mấy về những chuyện này nên xin phép về phòng để ngủ sớm, sáng mai lại là một buổi hẹn hò mới, bù đắp cho hơn nữa ngày hôm nay, nó phải dậy sớm để tiếp tục ngày mới tươi đẹp hơn.

 Nằm được 1 lúc, nó qua phòng seur lớn và gọi nhờ điện thoại, seur vẫn chưa dùng tiệc xong nên vẫn chưa lên phòng.

 …tix … tix… tix…

 Bấm được vài số thì nó vội cúp máy, nó không thể hạ mình mà gọi cho hắn được. Đành quay về giường nhưng được 1 lúc thì lại quay lại. Nó phải gọi điện thoại cho hắn để hỏi rõ về việc hắn có chuyển trường không. Cũng chẳng hiểu sao lại như vậy nữa.

 -… alo … Zun vẫn chưa về hả Zu.

 < anh ấy về rồi, mới vừa về nhưng vào phòng không nói năn gì >

 -Em đọc số điện thoại của Zun dùm chị nhé, chị có chuyện muốn nói gấp.

 < Dạ …09**0**0*1, chuyện này em không thể nghe được sao, phải nói chuyện riêng ạ chị >

 -À không có gì, chị sợ hắn lại càu nhàu khi phải chạy ra nghe điện thoại, cảm ơn em nhé.

 < Vâng ạ… chị gọi cho ảnh đi, em cúp máy…>

 __________________________

 Có những biểu hiện lo lắng …

 Nó còn tiếc nuối gì ở hắn nữa,…

 Mọi chuyện kết thúc, chia tay cuộc tình giã…

 Nó không còn phải sợ mọi điều đe doạ xung quanh nữa …

 Nhưng bây giờ nó lại sợ hãi 1 điều gì đó …

 Điều mà chính nó cũng không thể hiểu rõ …

 Hắn …

 Một dấu chấm hỏi lớn với nó.

 ___________________________

 Mèo đang loay hoay trước cửa phòng cấp cứu, Kenty cũng không ngồi yên, đứng tựa lưng vào tường cạnh cửa. Được vài giây thì lại nhìn vào chờ đợi. Có lẽ Kenty cũng lo lắng về chuyện này không kém gì Mèo.

 -Đừng lo, sẽ không sao đâu.

 -Sao mà lại không sao, là ho ra máu đó, cậu thấy mà. Làm sao, làm sao mà… hít …. mà tớ … hít … không lo cho được hả… hít …

 Con bé ngồi xuống và ôm mặt khóc, có lẽ do sợ hãi khi thấy máu từ tay cha nó và cả Kenty.

 Kenty lo lắng vì cậu ấy cũng thừa biết tính tình con nhỏ này rồi. Có lẽ gan Mèo là của thỏ và tinh thần lí trí của nai. Cậu ấy đi lại ngồi xuống và đỡ con bé ra ghế ngồi.

 -Giờ này không phải để khóc.

 -Mình sợ, sợ là …

 -Đừng nói nữa.

 Kenty khoát tay qua ôm vai và vỗ nhẹ như an ủi con bé. Sự ấm áp, sự che chở của đâu đó trong quá khứ hiện lại, Mèo chợt ngừng khóc và lau những giọt nước mắt còn vương trên đôi gò má đỏ bừng. Con bé quay qua và ôm chặt Kenty, xiết thật chặt bờ lưng rắn chắc của cậu ấy, cố gắng nín thở để không phải rơi thêm giọt nước mắt nào.

 Cái ôm “chính thức”, cái ôm do chính con bé tự nguyện vì có lẽ đã quá lâu cho cái tình yêu đơn phương này. Thích cậu ấy không phải là 1 cái tội, dù không biết cậu ấy có thật sự thích mình hay không nhưng việc xiết chặt cậu ấy lúc này là cách để con bé cố gắng gạt bỏ đi những suy nghĩ điên khùng về việc mình cha mình sắp trải qua.

 Kenty ôm vai còn lại của Mèo, cậu ấy cũng xiết thật chặt để con bé cảm thấy bớt sợ hãi hơn. Có lẽ ở giữa cái ôm này không phải là tình yêu, mà là sự che chở, an ủi và bảo vệ tâm hồn và lí trí của con bé lúc này. Mong là sẽ không có chuyện gì tồi tệ xảy ra hơn để con bé phải khủng hoảng.

 …

 … … …

 …

 Chúa không mang đến niềm đau cho con người.

 Mà chính con người tạo ra niềm đau ấy cho chính bản thân họ…

 Để xoa dịu mọi thứ thì bên cạnh, ắt hẳn phải có người biết làm gì đó để giúp họ… Cuộc gọi cuối cùng trước khi bác sĩ bước ra khỏi phòng, Mèo gọi điện thoại cho nhà seur nhưng máy bận, có lẽ nó đang gọi cho hắn.

 Cánh cửa mở ra, những lời nói nhanh chóng đưa con bé vào không gian trống, tâm thái hoang lạc. Màn đêm bao trùm nhưng quanh đó có những đám mây trắng, muốn mở lối để con bé tiến về nơi có ánh sáng.

 Đó ắt hẳn là một cú sốc. Và quả thật là như vậy,…

 ______________

 -Cậu là gì của bệnh nhân. Chúng tôi cần phải mổ gấp trước khi ông ấy không còn đủ hơi sức để ho ra thêm nhiều máu. Nếu cậu là người nhà thì kết quả của ca mổ thế nào thì sẽ không do các bác sĩ chịu trách nhiệm.

 -Tôi … là … . Vì ở đây không còn ai thân thiết, tôi không thể …

 -Nếu cậu không phải người nhà, thì buộc chúng tôi phải đợi người nhà đến thì mới có thể tiến hành ca mổ, con gái của ông ấy đã ngất cho nên cậu có thể kí đơn không ?

 -Tôi …

 Trong lúc cấp bách thế này, Kenty không còn cách lựa chọn nào khác, đây là lúc mọi thứ trên thế gian này đưa cậu ấy về với thực tại. Đối mặt với những hoàn cảnh, cậu ấy không thể làm ngơ được. Vấn đề về phổi của cha Mèo đã đến mức không thể để thời gian giải quyết được nữa.

 Cơn gió lạnh khiến cậu ấy rợn người, ngồi bên cạnh giường của Mèo, cậu ấy đang chờ đợi ca phẫu thuật kia sẽ thành công. Con bé chưa tĩnh lại, đôi mắt vẫn còn ướt bởi nước mắt nhưng bây giờ đã nhắm nghiền. Kenty tự nghĩ, phải làm thế nào nếu không có cậu ấy bên cạnh Mèo, có phải chỉ đối với cậu ấy thì con bé mới có vẻ vụng về và yếu đuối đến thế. Hay là đối với ai cũng thế, Kenty nắm chặt tay Mèo, như đang cầu nguyện gì đó, mọi hình ảnh với đôi mắt vô hồn của cậu ấy phút chốc đã tan biến. Trở thành 1 người con trai biết quan tâm hơn và cảm nhận được sự sống của thế giới này, Kenty … mong rằng sẽ mang đến bình yên cho cuộc sống của Mèo.

 Đôi mắt mở trong sự vô hồn, con bé ngồi dậy và nắm chặt tay của Kenty. Đôi mắt của cậu ấy cũng từ đó bỗng trông hoảng hốt. Con bé đã tĩnh lại và có vẻ vẫn còn sự sợ hãi. Nước mắt không kịp rơi vì tay của cậu ấy đã vội lau đi. Kenty đứng và nắm chặt tay Mèo.

 -Ca phẫu thuật sẽ thành công thôi, đừng lo nhé.

 Mèo vỡ oà và đứng dậy ôm thật chặt qua eo Kenty. Tiếng nấc khiến đôi mắt của cậu ấy như cũng muốn đỏ lên dần và ướt.

 -Mình sợ sẽ… mình sợ lắm.

 -Sẽ không sao cả, em đừng khóc, có anh ở đây mà.

 Con bé chợt thở dài. Nhẹ nhàng, đó là cảm giác nhẹ nhàng khi khoảng cách ấy đã rất gần, cậu ấy đã không coi con bé là người xa lạ nữa. “Anh”. Từ ngữ khẳng định chủ quyền của một con trai, sẽ luôn bảo vệ con bé. Dù là cảm giác sợ hãi đang vây lấy con bé, nhưng vòng tay ấy đã không để mọi sự khủng khiếp nhất đến với đứa con gái đang phải đối mặt với cảnh chờ đợi sự sống từ cha mình thế này.

 -Kenty, nếu ba của… ba của em … không qua được thì phải làm thế nào đây.

 -Sẽ qua thôi, đừng lo, dù thế nào, cùng nhau đối mặt và vượt qua. Thế nhé ?

 -… hít …

 Cái ôm mang đi mọi lo lắng lúc này cho con bé. Cánh cửa ấy lại một lần nữa mở ra… buông nhau ra, 2 đứa như ngừng thở để nghe kết quả từ bác sĩ.

 __________________________

 -Cậu sẽ về Mỹ, cậu sẽ về đó để đón năm mới hay là ở lại luôn vậy.

 < Sao hôm nay lại đổi cách xưng hô với tôi vậy. Tôi ở lại hay đi, có ảnh hưởng tới cô sao ? Quan tâm tôi à, quan tâm người mà cô đã chia tay >…

 -Sao lại như vậy, tớ không muốn cãi nhau với cậu lúc này, nói đi, cậu về Mỹ luôn à.

 < … việc cô nên quan tâm lúc này là Abbu. Hẹn hò rất tình tứ, thân mật lắm. Vui vẻ quá đúng không ? Khi với tôi thì cô lại cáu gắt và nổi giận… không cần cô phải bận tâm. Cô xưng hô với Abbu thân mật biết mấy, tôi thì cô lại xưng hô 1 cách xa lạ.. Tôi không cần cô phải gượng ép mà gọi tôi là “cậu” và xưng là “tớ” như thế . Dù tôi đã viết gì thì cô hãy nghĩ đơn giản rằng tôi đang đùa giỡn nhé, đừng bao giờ tin, tôi chẳng phải là người tốt như cô nghĩ đâu. Vậy nhé..>…

 -… …

 < … .. … >…

 -Anh sẽ học ở Mỹ sao,… ?

 <… … …>…

 -Dù là thế nào … em vẫn mong anh ở lại.

 <… … …>…

 -Hôm ấy, em sẽ đến, nhưng mong rằng sẽ không quá lâu để đón anh trở về …

 <… … >… tít… tít … tít…

 Buông máy điện thoại, nó ngồi xuống trong sự trống rỗng, đôi mắt bỗng ướt dần và nước mắt lăn trên đôi gò má của nó. Những suy nghĩ bắt đầu đưa nó đến những suy nghĩ tồi tệ.

 “ Hắn ghét mình, dù mình có xưng hô thân mật với hắn hơn thì hắn vẫn không cần đến điều đó nữa. Hắn nghĩ mình đối xử tệ với hắn, hắn thật sự ghét mình.”…

 Nó ôm chân và cuối mặt xuống khóc, nó sợ hãi vì điều gì đó trong 2 ngày sắp đến, nó không đủ dũng cảm để đối mặt với hắn đâu. Nó biết chắc như thế mà. Ngày mai chỉ là ngày thứ 2 trong cuộc hẹn hò, nó phải làm sao khi mình đã không thể bình tĩnh được nữa, nó không thể làm Abbu buồn. Có lẽ nó nghĩ rằng Zun xem nó như người lợi dụng, cho dù nó đã nghe chính hắn bảo hắn đang lợi dụng nó. Nhưng sự lợi dụng ấy được gì ?

 Được rằng là hắn nhận đủ phiền toái từ nó, nhận được sự cáu giận từ nó, nhận được những giọt nước của Zu khi con bé bất lực trong chuyện tình cảm và nhận được lời chia tay kết thúc mọi chuyện, kết thúc những cố gắng từ hắn.

 Mưa lớn, nó về giường và mau chóng nhắm mắt lại, xua tan mọi suy nghĩ về hắn, suy nghĩ về ngày mai sẽ ra sau. Đã 3 tháng trôi qua, đến giờ phút này nó mới nhận ra rằng, nhật kí của nó không phải chỉ riêng 1 nét chữ. Dòng chữ ở trang giữa, …

 ♥“ Có lẽ, anh đã thích em”♥

 Mọi thứ xáo rỗng… “Dù tôi đã viết gì thì cô hãy nghĩ đơn giản rằng tôi đang đùa giỡn nhé, đừng bao giờ tin, tôi chẳng phải là người tốt như cô nghĩ đâu. Vậy nhé”…

 Câu nói cuối cùng của hắn như dập tắt mọi hy vọng, tình bạn hay dù là tình yêu. Mưa bên cửa sổ, gió lạnh, tấm chăn rớt dưới giường, nó co ro khi mắt vẫn nhắm nghiền. Ba tháng …

 Tình yêu tuổi mới lớn …

 Tất cả sẽ trở thành cát bụi …

 Mọi thứ xa cách dần …

 ____________________________

 Vậy là ngày thứ 2 trôi qua trong sự tẻ nhạt. Nó không vui vẻ như ngày hôm qua, Abbu cũng vì thế mà lo lắng hơn khi thấy đôi mắt sưng húp của nó. Nó không nói gì nhiều ngoài “ừm” cho qua chuyện. Và cuối cùng, lời hứa về buổi hẹn hò được huỷ bỏ, Abbu không thể nhìn nó ngày càng trông tệ hơn. Nó từ chối nhưng …

 Abbu ôm chặt lấy nó gần con đường hướng về nhà các seur…

 -Kết thúc thôi Quậy à, anh xin lỗi vì đã làm em khó xử, anh không nắm giữ được gì từ em cả. Hãy làm những gì em em cần làm vào ngày mai. Anh không muốn vì cái buổi hẹn hò không có kết quả này mà làm cho cả Zun và Zu ra đi. Anh biết, nó thích em, đó là sự thật, dù hắn có chối bỏ, em cũng đừng tin nhé.

 -Abbu …

 -Đừng nói gì nữa, 1 phút thôi, hãy cho anh 1 phút nữa thôi. Buông em ra, anh sẽ mỉm cười và chúc em có thể giữ nó lại. Em thích Zun, hãy để nó biết điều đó trước khi quá muộn nhé, 6 giờ sáng mai.

 -…

 ____________________

 Ca phẫu thuật tối hôm qua đã thành công, Mèo như đã đỡ sợ hơn nhưng vẫn lo lắng vì mẹ quá mệt mỏi nên cũng đã phải truyền nước biển. Kenty về nhà thay đồ rồi cũng nhanh chóng quay lại bệnh viện với Mèo. Con bé như kiệt sức khi một mình phải chăm sóc cả cha và mẹ.

 -Em gọi bác sĩ vào kiểm tra tình trạng của ba đi.

 -Em biết rồi, anh có đói bụng không, em đi mua gì về ăn nhé.

 -Anh có gọi Abbu mang thức ăn đến, chắc cũng sắp đến rồi.

 -Dạ.

 Con bé vội đi tìm bác sĩ còn Kenty thì gọi lại cho Abbu.

 …

 …

 …

 Những ngày cuối năm, mọi sự bận rộn đè nặng lên tụi nó, Kenty cố gắng gỡ bỏ mọi gắng nặng từ Mèo. Tiền để xây nhà mới của cậu ấy đã chi trả 1 phần cho ca phẫu thuật của cha Mèo. Nhưng chẳng ai biết ngoài bác sĩ, con bé cứ tin vào điều bác sĩ đã nói, rằng là ca phẫu thuật được miễn phí nhớ trợ cấp trong 20 ca được trợ cấp bởi người ngoại quốc. Mà cũng đúng thôi, xét cho cùng Kenty cũng là người nước ngoài mà, hihi.

 Chi trả 1 số tiền lớn như thế, Kenty đã làm hao hụt 1 phần tiền, có lẽ việc xây nhà sẽ dời lại trước khi cậu ấy tìm được công việc làm thêm để đắp vào phần tiền ấy. Chắc cũng là 1 khoảng thời gian dài đây.

 _____________________

 ____________

 _______

 ____

 __

 Chuyện gì đến cũng phải đến, tiếng gà gáy sáng khiến nó giật mình và vội lấy chiếc đồng hồ để bàn.

 05:00 AM…

 Trễ mất thôi, nó nhanh chóng chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh. Nó quên mất là sẽ không ai chở mình đi nên vội mở cửa phòng seur lớn và gọi ngay cho Abbu, may là các seur đã đi đọc kinh ở nhà chầu thánh thể.

 …

 …

 …

 05:30 AM …

 Tiếng còi xe trước cổng nhà thờ, nó chạy nhanh ra với chiếc áo mỏng manh, quên mặc cả áo ấm, co ro chạy thật nhanh lên xe của Abbu.

 -Em ngủ quên.

 -Anh cũng thế, tối qua phải đến bệnh viện với Mèo và Kenty, anh về muộn.

 -Nó không cho em đến và bảo em giải quyết xong mọi chuyện với … Zun… rồi hẳn đến.

 -Ừm, Mèo cũng bảo là không được chở em đến. Bởi thế hãy cố gắng giữ Zu và Zun lại nhé, đừng để tất cả phải xa nhau.

 -Đáng lẽ anh có thể giúp em. Zu … con bé cần anh hơn ai hết.

 -Anh … không thể làm vậy. Con bé sẽ hiểu lầm tình cảm của anh và sẽ …

 -Anh thật sự không có 1 chút tình cảm với Zu à ?

 -Tình cảm của anh không thể thay đổi trong 1 ngày được.

 -…

 Abbu tăng tốc để không phải đến trễ, nó cũng im lặng và ôm chặt Abbu. Cậu ấy chạy quá nhanh khiến nó phải nhắm mắt lại để không phải hoa mắt lên.

 ___________

 Có những sự níu kéo vô ích.

 Có tình cảm là thật nhưng đối phương không dám tin.

 Có sự hy vọng nhưng vội vụt tắt.

 Có những nổi thất vọng làm nổi đau trở nên dai dẳng.

 ____________ 05:45 AM …

 “ Chuyến bay thứ … … … hành khách chuẩn bị … “…

 Nó hoang mang, chạy thật nhanh về từng phía. Nó chưa từng đến sân bay và cũng chưa từng phải chạy trong nơi có đông người thế này. Abbu không vào cùng nó vì sợ rằng mọi chuyện sẽ phức tạp hơn, đứng trước cổng và chờ nó mang hắn và Zu trở về.

 -Em đã chuẩn bị đủ cả chưa, ba mẹ bảo là sẽ có người giúp việc đến giữ nhà cho nên phải mang những thứ quan trọng đi hết đấy.

 -Xong cả rồi, chỉ còn một người em không mang đi được thôi.

 -Ai, Abbu à ?

 -Không, người làm anh hai em trở nên mất bình tĩnh thế này.

 - … Vào thôi… còn 10 phút nữa là máy bay cất cánh rồi.

 Hắn không đáp trả gì, chỉ nhanh chóng kéo chiếc vali vào nơi soát vé.

 -Anh đi thật à ?

 Nó đứng từ đằng sau và nhẹ giọng nói.

 -…

 -Chị ấy gọi anh kìa. – Zu nhìn Zun trong khi Zun vẫn không quay lại.

 -Cả việc chờ em đến, anh cũng không thể làm ?

 -…

 -Chị ấy đang nói với anh đó – Zu lại nhấn mạnh.

 Nó chạy thật nhanh lại và ôm eo hắn từ phía sau, nó khóc và không đủ can đảm nói thêm lời nào nữa.

 -Hãy về khi tết dương lịch kết thúc nhé. Em sẽ chờ anh về.

 -…

 Vẫn im lặng, chiếc vali vẫn còn trong tay hắn, hắn trở nên vô cảm và không muốn nói gì với nó.

 -Hãy để em nói. Dù là em có thân thiết với Abbu nhưng đó không phải khẳng định tình cảm em dành cho anh ấy. Dù em có cáu gắt với anh nhưng đó chỉ là những lúc em cảm thấy anh tồn tại. Dù quyển nhật kí đó có những câu anh bảo em không nên tin, nhưng em vẫn sẽ tin, chờ ngày anh quay lại.

 Nó chấm dứt câu nói trong nước mắt rồi thì hắn gạt tay nó ra khỏi hắn. Kéo chiếc vali về phía trước, hắn cố gắng mạnh mẽ để không phải nghĩ rằng mình sẽ bị nó lừa.

 Zu chạy theo với ánh mắt hướng về phía nó, con bé nuối tiếc rồi bỗng quay ngược lại, ôm thật chặt Quậy.

 -Em sẽ cố gắng lôi anh ấy về với chị. Hãy tin em, anh ấy thật sự rất thích chị. Em đi nhé, nhắn với Abbu rằng anh ấy hãy giữ gìn sức khoẻ trước khi thấy em trưởng thành.

 Nó gật đầu và tạm biệt Zu trong nước mắt. Không quá khó để nhận ra, nước mắt của nó từ lần thứ 2 rơi xuống đều được hắn nhìn thấy, nhưng lần này, hắn không nhìn nó nữa, hắn không hướng về nó và che chở nó. Bỏ lại sau lưng tất cả, những ngày tháng cùng nó đùa giỡn và cả cãi nhau, những cảm giác kì lạ khi ở gần 1 đứa con gái và bỏ lại cả nó.

 06:00 AM …

 “Chuyến bay đến Hoa Kỳ bắt đầu cất cánh … “…

 Khoảng cách xa dần … nó quỵ xuống và ngất đi lúc nào không hay…

 Mọi thứ chấm dứt, nhưng hy vọng rằng khi năm mới đến hắn sẽ trở về…

 __________________

 -Sao anh hai lại như thế. Chị Quậy thích ….

 -Đừng nhắc nữa, anh không thể tranh giành với Abbu. Cũng như anh chưa đủ kiến thức để bắt đầu một tình yêu.

 -Vậy anh sẽ về chứ ? Đừng ở lại cùng em ở Mỹ nhé.

 -Kiến thức không thể đầy đủ trong 1 một vài ngày đầu năm mới. Nhưng để bình thường lại, có lẽ anh nên tìm một người con gái khác, Quậy không dành cho anh. Ngủ thôi, sẽ còn lâu lắm chúng ta mới đến nơi. Ngủ ngon em gái.

 Hắn đẩy mình vào giấc ngủ nhanh chóng, chuyến bay không dừng lại cũng như quyết định của hắn cũng sẽ không thay đổi.

 Mọi chuyện sắp kết thúc trong bình an. Quay về điểm khởi đầu, điềm khởi đầu trước ngày nó đặt môi mình lên môi của hắn, ngày mà khi chưa từng nói chuyện với nhau, chưa có tình cảm với nhau nó đã đánh mất cái “hôn” đầu đời dù đó không hẳn là một nụ hôn.

 __________________

 _______________

 ____________

 _________

 _______

 Thời gian trôi qua mau, thoáng chốc đã qua tết âm lịch. Tụi nó bắt đầu một năm mới với học kì 2 đầy khó khăn. Mọi chuyện vẫn bình thường, chỉ có nó là không còn được bình thường nữa. Học bạ của 2 anh em hắn đã được rút.

 Bên hành lang lớp học lúc này vắng lặng cuối giờ học, nó và Abbu ngồi bên cạnh nhau…

 - Zun đã không về …

 ...

 ...

 ...

 ...

 ...

 ...

 Hết chập 15.




Kết thúc phần I "Lễ cưới trên thiên đàng".
Phan_1 Tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_29 Tap 2
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .